Chương 410

Truyện: Truyen: {self.name}

"Im lặng!"

Phó Hành cảm thấy có chút nhức đầu.

Hắn còn quá trẻ, nếu người ở đây lúc này là lão cha của hắn, đám người này nghĩ đến thôi cũng không dám xao động như vậy.

Về phần Tô Thiển Thiển sẽ có kết cục ra sao, Phó Hành cũng không thể nào trông nom hết được.

Ở Thánh Thần đại lục, mạnh được yếu thua, kẻ nào thích nghi mới có thể sinh tồn, đây là lẽ thường.

Những gì Tô gia phải trải qua, chỉ là một mảnh nhỏ tàn khốc trong bức tranh thu nhỏ của giới Luyện Linh. Cuối cùng là tuyệt địa phản kích, hay bị chia năm xẻ bảy ngay tại chỗ, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.

"Chư vị."

Tiếp nối lời nói trước đó, Phó Hành tiếp tục: "Chuyện định đoạt danh ngạch của Ngũ đại thế lực cứ tạm thời như vậy. Cụ thể cuối cùng ra sao, đợi đến khi khiêu chiến thi đấu cuối cùng, các ngươi tự có lựa chọn."

"Hiện tại, chúng ta sẽ quyết định việc phân phối bảy mươi lăm danh ngạch còn lại."

Phó Hành chỉ tay về phía lôi đài lớn bên cạnh, nhìn đám thanh niên đang hừng hực khí thế trên đó, nói: "Giống như những năm qua, số danh ngạch còn lại, chúng ta sẽ quyết đấu trên lôi đài này."

"Nhưng năm nay, quy tắc có chút thay đổi."

Hắn không lưu lại dấu vết liếc mắt xuống Hồng Y Thủ Dạ một cái, nói: "Đấu Luyện Linh Đạo, sẽ quyết định hai mươi lăm danh ngạch."

"Kiếm đạo, hai mươi danh ngạch."

"Đan đạo, mười lăm danh ngạch."

"Trận đạo, mười lăm danh ngạch."

Trận đạo?

Tất cả mọi người ngơ ngẩn.

Những cái trước còn dễ hiểu, đều là phương pháp sử dụng danh ngạch dị thứ nguyên không gian, hoặc những thí luyện chi địa khác như các năm qua.

Luyện Linh Đạo, là căn bản của Luyện Linh Sư trên Thánh Thần đại lục, dùng cái này để giao đấu, đương nhiên không cần phải nói.

Đông Vực Kiếm Thần Thiên, chủ tu kiếm đạo, dùng kiếm để giao chiến, để kích thích thêm nhiều người tu tập kiếm đạo, điều này cũng không cần bàn cãi.

Luyện Đan sư địa vị siêu quần, ẩn ẩn có thể sánh ngang danh tiếng của Luyện Linh Sư, cái này lại càng không phải nói.

Nhưng Linh Trận chi đạo...

Cái thứ đồ chơi này nhỏ mọn quá!

Muốn tu luyện con đường này không chỉ tốn tiền, hao thời gian, mà còn hao tổn cả trí lực.

Không có mấy chục năm kinh nghiệm tích lũy, căn bản không thể có một Linh Trận sư đủ bản lĩnh để góp mặt trong những sự kiện tầm cỡ như thế này.

Thế mà cái hạng mục thi đấu trận đạo mới bổ sung này lại chiếm số lượng danh ngạch ngang hàng với đan đạo.

"Thật bất công!"

Sau một thoáng im lặng, lập tức có người lên tiếng phản bác.

"Trong số các gia tộc có mặt ở đây, có thể nuôi nổi luyện đan sư thì nhiều, chứ Linh Trận sư thì đếm trên đầu ngón tay."

"Thêm nữa, những năm qua cũng không có hạng mục này, giờ lâm thời sửa đổi quy tắc như vậy, quá tùy tiện!"

Lời này vừa nói ra, đám người nhao nhao gật đầu tán thành.

Lão đầu nhà Tào cũng vuốt râu đồng tình, liếc nhìn chàng thanh niên bên cạnh rồi nói:

"Hay là nên giảm bớt số lượng danh ngạch cho trận đạo, như vậy quả thực có chút lãng phí."

"Chi bằng nhường bớt một ít danh ngạch, chia cho kiếm đạo, như thế, cũng có thể phát huy sở trường kiếm tu của Đông vực ta."

Một bên, Phương gia định bụng tiếp tục gật đầu hưởng ứng, ai ngờ ngớ người ra, chợt phản ứng, lập tức nổi giận mắng:

"Tào lão nhi, gian trá vô cùng, chỉ vì nhà ngươi có thêm một gã Kiếm Tông nửa bước, liền muốn tăng danh ngạch cho kiếm đạo hả?"

"Ờ, thì sao?"

Đối diện, một lão đầu khác hùng hồn nói: "Ta thấy, chi bằng thêm vào luyện đan chi đạo thì hơn, đan dược mới là căn bản sống còn của Luyện Linh Sư. Thúc đẩy Luyện Linh Sư tu tập luyện đan thuật, mới có thể bảo vệ sinh mệnh chúng ta ở mức độ cao hơn!"

"Lão Mạc, nghe nói nhà ngươi gần đây mới chiêu mộ được một luyện đan sư, sau đó lũng đoạn thị trường Nguyên Đình Đan ở Thiên Long Thành. Lần này, chẳng lẽ cũng muốn giẫm lên Tô gia để thượng vị sao?"

Mọi người khẽ giật mình.

Chuyện gì thế này, Tào gia mà cũng dám ăn nói như vậy ư?

Trên bàn chủ tọa, thân thể Tô Thiển Thiển khẽ run lên, nhưng lại không nói gì.

Lần này, ai nấy đều kịp phản ứng.

Tô gia, thật cô độc thay.

Lão Mạc lập tức gào lên: "Ngươi ăn nói hàm hồ! Ta đây là xem xét cho an nguy của muôn dân trăm họ trên đại lục!"

"Hừ, ngươi có tâm địa hiểm ác gì, lão Tào Kim Đức ta còn lạ gì?"

"Chẳng lẽ Đan đạo không mạnh hơn Trận đạo sao?"

"Kiếm, mạnh hơn Đan đạo."

"Ngươi xạo sự!"

"Ngươi ba hoa chích chòe!"

"Ngươi..."

" im lặng!" Phó Hành nghe mà mí mắt giật liên hồi.

Đám lão già này cộng lại, độ ồn ào sắp vượt cả Từ Tiểu Thụ, thật khiến người đau đầu!

Hắn bất đắc dĩ nhìn xuống Hồng Y Thủ Dạ, nói: "Tiền bối, xin ngài nói vài lời đi."

Lúc này mọi người mới im bặt.

Hồng Y?

Sự xuất hiện của người này vốn nằm ngoài dự đoán, lẽ nào, số lượng người tu Trận đạo được tăng lên, là do hắn đề xuất?

Thủ Dạ mỉm cười đứng lên, quay người nhìn khắp lượt, không dài dòng vô nghĩa, nói thẳng:

"Chư vị đoán không sai, việc tăng thêm danh ngạch cho Trận đạo, là do ta."

"Nói thật cho các ngươi hay, lão phu vừa từ Bạch Quật trở về, tình hình nguy hiểm bên trong, có thể nói là kinh khủng hơn gấp mười, gấp trăm lần so với những gì các vị tưởng tượng!"

Đám người kinh ngạc, không hiểu ý của vị Hồng Y này là gì.

"Không có khái niệm à?"

Thủ Dạ thở dài, ánh mắt lướt qua Phó Hành, nói: "Từ sau khi 'Thiên Xu Cơ Bàn' thất lạc, 'Thế Giới Nguyên Điểm' cũng theo đó mà biến mất."

"Trước kia còn đỡ, có 'Hữu Tứ Kiếm' chống đỡ, Bạch Quật còn có thể miễn cưỡng duy trì."

"Nhưng lần này 'Hữu Tứ Kiếm' sắp tái xuất, e rằng nếu 'Thế Giới Nguyên Điểm' không trở về..."

"Bạch Quật lần này, sẽ là lần cuối cùng mở ra!"

Lời vừa dứt, như sấm sét nổ vang giữa đám đông.

"Lần cuối cùng?"

"Bạch Quật lần này lại là lần cuối cùng mở ra, chẳng phải có nghĩa là sau này sẽ không còn bảo địa này nữa?"

Có người kinh hãi kêu lên.

Tương tự, vài người cũng nhận ra có gì đó không ổn, cẩn thận nghiền ngẫm những tin tức kinh thiên động địa mà Hồng Y vừa mang đến.

"Không đúng... Vừa nãy ngươi nói gì?"

" 'Hữu Tứ Kiếm' xuất thế, không phải lời đồn, mà là thật ư?"

Trong tiếng xôn xao bàn tán, cuối cùng cũng có người kịp phản ứng.

Vừa nghe câu hỏi này, đám đông lập tức ngơ ngẩn.

Ánh mắt mọi người trở nên nóng rực, thậm chí có người không kìm nổi mà đứng phắt dậy, tay mân mê thanh kiếm đeo bên hông.

Ba vị kiếm khách thân thể căng cứng, đầu hơi nghiêng về phía trước như muốn bật khỏi ghế.

Ngay cả Trương Thái Doanh, một Luyện Linh Sư thuần túy, cũng ý thức được lời nói này sẽ kéo theo những hậu quả đáng sợ nào.

Chỉ là tin đồn chưa được xác nhận, Bạch Quật đã thu hút nhiều cường giả đến vậy.

Nếu như Hồng Y, kẻ thuộc về Thánh Thần Điện Đường với lòng tin tuyệt đối, cũng gật đầu khẳng định...

"Không sai."

Thủ Dạ không chút do dự khẳng định.

"Hữu Tứ Kiếm, đã được xác minh, sắp xuất thế!"

Một tiếng "xôn xao" vang lên, đám đông ồn ào như ong vỡ tổ.

Nhưng khi mọi người còn chưa kịp vui mừng, Thủ Dạ đã lạnh lùng liếc nhìn, khiến trái tim tất cả nguội lạnh.

"Lão phu còn chưa nói xong."

Trong khoảnh khắc, phòng tiệc sang trọng trở nên im ắng.

"Ngài nói... ngài cứ nói..."

Mọi người thắt chặt tim gan, cảm giác như bị Tử Thần để mắt tới.

Ngay cả Trương Thái Doanh cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Thực lực của Hồng Y này, chắc chắn đã vượt xa vương tọa!

Có lẽ đã trảm đạo, thậm chí còn không chỉ như vậy.

Thêm nữa "Phong Hư Chi Lực" đặc thù của tổ chức Hồng Y, cùng kinh nghiệm chiến đấu lão luyện...

Chiến lực của người này, e rằng tất cả vương tọa ở đây cộng lại cũng không sánh bằng một đầu ngón tay của hắn!

Thủ Dạ chờ đến khi đám đông im lặng, lúc này mới lạnh lùng nói: "Việc Bạch Quật mở ra lần cuối cùng, không phải là điều chúng ta mong muốn."

"Nhưng bởi vì đã mất đi bản nguyên, quy tắc chi lực nơi đó đã vỡ vụn không thể cứu vãn, tựa như một linh trận hỗn loạn hoàn toàn, khắp nơi ẩn chứa sát cơ, vô cùng đáng sợ!"

"Cho nên, cần những Linh Trận sư cực kỳ cường đại, thậm chí là các Thiên Cơ thuật sĩ đến trợ giúp chúng ta."

"Lần chuẩn bị này cho việc dị thứ nguyên không gian mở ra, nhất định phải thật chu toàn."

"Tối nay, không chỉ có ta đến phòng tiệc này, mà tại các quận thành khác, vào thời khắc phân phối danh ngạch Bạch Quật, các chiến hữu của ta cũng sẽ hành động tương tự."

Hắn hít sâu một hơi, hào hứng nói: "Lần này, ta muốn mượn tin tức 'Hữu Tứ Kiếm' xuất thế, rộng rãi chiêu mộ các Linh Trận sư trong thiên hạ, đến Bạch Quật thụ... Khục, ngộ đạo!"

"Đây là cơ hội của các ngươi, đồng thời cũng là cơ hội của Hồng Y!"

"Hãy đến đi, Bạch Quật hoan nghênh các ngươi!"

(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)

Previous Chapter Next Chapter
Page 1 of 1