Chuong 963

Truyện: Truyen: {self.name}

Chương 963: Ngự Long Giả!

"Diêm Vương?"

"Gã này lại là người của Diêm Vương?"

"Hắn là thủ hạ của Hoàng Tuyền, kẻ nắm giữ thuộc tính thời không kia sao?"

Đôi mắt Tiểu Nhẫn lập tức trợn tròn. Với tư cách là sát thủ của "Ba Nén Hương", một trong những thế lực hắc ám, mạng lưới tình báo của hắn rộng khắp. Trước đây, hắn cũng từng nghe qua danh hiệu "Quỷ Nước" này.

Nhưng danh tiếng của "Diêm Vương Hoàng Tuyền" thì chưa từng có ai là không biết!

Đây chính là một nhân vật cơ hồ ngang hàng với "Thánh Nô Thủ Tọa"!

"Ba Nén Hương" vì còn bị Thánh Thần Điện Đường kiềm chế nên ngày thường dù có nhiệm vụ ám sát cũng không phá vỡ trật tự bạch đạo.

Nhưng "Thánh Nô", "Diêm Vương" loại "tổ chức hắc ám thực thụ" này hoặc là phản thế gian trật tự, hoặc là phản đại lục quy tắc, hoàn toàn không thể đánh đồng.

Thánh Nô đã cùng Thánh Thần Điện Đường công khai tuyên chiến, lần này còn mượn tay Thánh Nhân tại dãy núi Vân Lôn, minh tranh ám đấu một phen.

Diêm Vương tuy không phô trương, giấu mình rất kỹ nhưng theo Tiểu Nhẫn biết, "Diêm Vương" những năm gần đây vẫn luôn khao khát "Lệ Gia Đồng Tử".

Thứ này liên quan đến "Thảm án Lệ Gia".

Tin tức ngầm cho hay, "Thảm án Lệ Gia" thậm chí còn có dấu vết của Đế Khống Cục nhúng tay vào.

Gã đến từ một thế lực hắc ám đáng sợ như vậy...

"Khó trách hắn mạnh như vậy, còn nắm giữ áo nghĩa Thủy hệ!" Trong lòng Tiểu Nhẫn như rớt xuống vực sâu, cùng là Thái Hư, hắn thậm chí tuyệt vọng đến mức không còn chút ý chí phản kháng nào.

Hắn nhanh chóng thu lại suy nghĩ về thân phận đối phương, quay trở lại vấn đề chính.

Tiểu Nhẫn vẫn chưa quên, Quỷ Nước chịu bại lộ thân phận hoàn toàn là vì hắn ta cố ý.

Gã này đưa ra lựa chọn thứ hai, rõ ràng là mang theo ý trêu đùa sâu kiến, nhưng Tiểu Nhẫn giờ phút này hoàn toàn không có bất kỳ phương pháp phản kháng nào, chỉ có thể thở dài nói:

"Tiền bối, xin đừng đùa ta, cũng không cần thử."

"Ngươi biết đấy, trong cái cấm pháp kết giới này, ta đến cả linh nguyên cũng không vận dụng được, nói gì đến việc đưa tin ra ngoài, tìm người đến thế mạng?"

Vừa nãy còn là "bằng hữu", xưng hô ngang hàng, giờ lại đổi giọng gọi "tiền bối"?

Từ Tiểu Thụ thầm cười nhạt trong lòng, lắc đầu nói: "Ngươi hiểu lầm rồi, ý ta không phải bảo ngươi tìm kẻ chết thay, mà là kêu người đến cùng nhau chịu chết... Như vậy, trên đường xuống hoàng tuyền, cũng còn có bạn bầu."

Tiểu Nhẫn ngây người.

Cái gã này, sao lại có thể bình thản mà thốt ra những lời tàn nhẫn như vậy?

Đã thế, đến cả ý tứ trong lời nói cũng chẳng cho phép hắn xuyên tạc nửa phần?

Hắn hít một hơi thật sâu: "Tiền bối, ta muốn nghe lựa chọn thứ ba."

"Nói vậy, ngươi định từ bỏ lựa chọn thứ hai rồi?" Từ Tiểu Thụ mỉm cười.

"Không, ta chỉ muốn nghe trước đã..." Tiểu Nhẫn chưa kịp dứt lời, đã thấy Quỷ Nước trước mặt từ vẻ mặt nhẹ nhõm chuyển sang nghiêm túc, vội vàng ngậm miệng.

Trời ạ!

Ngươi thế này mà gọi là cho lựa chọn?

Đây rõ ràng là từng bước một loại trừ, hạn chế, rồi đẩy ta từng bước một xuống vực sâu không đáy!

Tiểu Nhẫn tức giận nguyền rủa trong lòng, nhưng chỉ có thể đổi giọng: "Vâng, tiền bối, ta từ chối lựa chọn thứ hai, ta muốn nghe lựa chọn thứ ba..."

"Ngươi từ chối lựa chọn thứ nhất và thứ hai, vậy thì chỉ có thể chấp nhận lựa chọn thứ ba." Từ Tiểu Thụ dứt lời một cách chắc nịch, còn nhẹ nhàng xoay múa "Ngự Hải Thần Kích" giả trong tay.

Dưới đáy biển sâu, dòng nước đẩy ra những vòng sóng lăn tăn, nhưng bầu không khí lại ngưng trệ theo từng lời nói của hắn.

Sắc mặt Tiểu Nhẫn trắng bệch, mí mắt giật liên hồi, cố nén cơn giận, ôn tồn hỏi: "Tiền bối, vậy ta có tư cách biết nội dung của lựa chọn thứ ba không ạ?"

"Ngươi có."

Từ Tiểu Thụ mỉm cười nhìn hắn, như một vị Bồ Tát từ bi, giọng nói không chút gợn sóng:

"Lựa chọn thứ ba là, bản tọa cho ngươi mười hơi thở thời gian để đào thoát."

"Trong khoảng thời gian này, ngươi có thể sử dụng bất kỳ năng lực nào ngươi có, chỉ cần trốn khỏi phạm vi tầm mắt của bản tọa, liền xem như đào vong thành công, ta sẽ không giết ngươi nữa."

"Nhưng nếu mười hơi thở thời gian trôi qua mà ngươi vẫn không thể thoát khỏi tầm mắt của ta, vậy thì Ngự Hải Thần Kích trong tay bản tọa, sẽ không ngại thêm một vong hồn quấn quanh."

Từ Tiểu Thụ vuốt ve Ngự Hải Thần Kích trong tay, theo động tác của hắn, dòng nước lại lan ra những vòng gợn sóng.

Tiểu Nhẫn như vớ được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, nhìn chằm chằm vào Ngự Hải Thần Kích, truy hỏi: "Tiền bối có ý là, trong mười hơi thở, ta có thể sử dụng bất kỳ năng lực nào, cấm pháp kết giới không còn áp chế ta nữa?"

"Cái gì?"

Từ Tiểu Thụ có vẻ kinh ngạc ngẩng đầu: "Ngươi đang nằm mơ à?"

Tiểu Nhẫn: "???"

Cấm pháp kết giới còn đó, ta lấy gì trốn?

Nếu ta dùng mạng để trốn, thì sao thoát khỏi tên biển sâu chi chủ như ngươi!

"Nhận trách cứ, bị động giá trị +1."

Từ Tiểu Thụ dời lực chú ý khỏi cột thông báo, cười nói:

"Quên mất, sự trợ giúp từ bên ngoài ngươi tìm không cầu được đâu, nhưng bên trong biển sâu này, quả thực vẫn còn người tốt đấy.

"Trong mười hơi thở, bất kể ngươi dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể tìm được người, khiến đối phương đáp lại ngươi, mỗi một người đáp lại, có thể tăng thêm cho ngươi mười hơi thở đào vong!

"Bản tọa tin rằng, đám luyện linh sư Thánh Thần Điện Đường giả nhân giả nghĩa kia, sẽ giúp ngươi, một kẻ đáng thương."

"Và cứ thế mà suy ra, nhân mạch của ngươi lớn bao nhiêu, dưới đáy biển sâu có bao nhiêu luyện linh sư sẽ đáp lại ngươi, đều quyết định tuổi thọ sau này của ngươi dài bao nhiêu."

Từ Tiểu Thụ xòe tay, thoải mái tuyên án, giống như một vị thần linh chấp chưởng vận mệnh chúng sinh.

Tiểu Nhẫn nghe mà sắp phát điên rồi.

Đây là quy tắc trò chơi quái quỷ gì vậy?

"Nói gì thế hả! Chơi xỏ người khác à?"

"Ta đường đường là Thái Hư, không phải thứ chó má để ngươi đuổi chạy khắp nơi!"

Trong khoảnh khắc, Tiểu Nhẫn thậm chí đã quyết định liều mạng, bằng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, bộc phát toàn bộ thủ đoạn cuối cùng, ôm Quỷ Nước trước mặt cùng chết.

Nhưng cảnh Quỷ Nước ngự sóng trên Vân Lôn, tiêu diệt Cung Tà Tội chi tiễn vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

Thêm vào đó là uy áp từ đáy biển sâu thẳm, cùng với cấm pháp kết giới, đã sớm bào mòn hầu như toàn bộ dũng khí của một cường giả Thái Hư.

Tiểu Nhẫn cố gắng kìm nén xúc động muốn ra tay.

Hắn cảm thấy hành động này không nghi ngờ gì sẽ đẩy nhanh cái chết của mình.

Cố đè nén lửa giận, nhưng không thể ngăn được hàm răng nghiến chặt, Tiểu Nhẫn gượng gạo nặn ra một nụ cười khó coi, hỏi: "Xin hỏi tiền bối, ta và ngươi xưa nay không thù không oán, vì sao cứ nhất quyết không chịu tha cho ta một mạng?"

Từ Tiểu Thụ nghe vậy bật cười.

Không thù không oán ư?

Ngươi còn muốn lấy đầu ta đi đổi tiền thưởng, mà dám nói không thù không oán sao?

Thật ra nếu nói cho cùng, ta, Từ Tiểu Thụ, mới là người vô tội nhất. Dựa vào cái gì mà ai ai cũng có thể lấy thủ cấp của ta đổi lấy tài nguyên tu hành, còn ta chỉ có thể ngồi chờ chết?

Từ Tiểu Thụ lặng lẽ cười.

Cười một hồi thật lâu, cười đến mức da đầu Tiểu Nhẫn có chút tê dại, hắn mới thu lại hết thảy biểu cảm, lạnh nhạt nói:

"Phàm là người, đi trên đường bị chó đá cho một cước, cũng sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng." Hắn nói xong, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, "Hôm nay bản tọa tâm tình bực bội, muốn giết một người để mua vui... Lời giải thích này, ngươi có hài lòng không?"

Sát ý bất ngờ chuyển biến, sự băng lãnh tựa như có thể đóng băng hết thảy dòng hải lưu dưới đáy biển sâu.

Nhìn vào đôi mắt hờ hững sau chiếc mặt nạ thú hoàng kim của Quỷ Nước, lòng Tiểu Nhẫn chợt thắt lại, tức giận đến toàn thân phát run.

Chỉ vì cái này thôi sao?

Chỉ vì cái lý do chết tiệt này?

"Nhất định là có thứ gì đó không có mắt, chọc phải tên khốn này rồi!"

"Mà ta, chỉ là kẻ vô tội, chỉ là người qua đường. Tại sao ta phải gánh chịu tất cả thay hắn?"

Tiểu Nhẫn điên cuồng thét gào trong lòng, vừa trút giận lên Quỷ Nước trước mặt, vừa oán hận kẻ vô danh đã chọc giận gã.

Vô duyên vô cớ đi trêu tên biến thái này làm gì, đúng là thần kinh!

"Ta..." Hắn ngập ngừng, mãi không thể quyết định.

"Không cần ngươi ngươi ta ta. Bản tọa chọn giúp ngươi, chính là lựa chọn thứ ba!" Từ Tiểu Thụ hờ hững lên tiếng, ngập ngừng một chút, dường như nhớ ra điều quan trọng nhất, nói:

"Nhớ kỹ, trong quá trình đào tẩu, ngươi vẫn có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào ngươi có thể sử dụng, bao gồm tiết lộ thông tin thân phận của bản tọa, chuyển dời cừu hận, vân vân."

"Bây giờ thời gian không còn nhiều, bản tọa bắt đầu đếm ngược đây."

Tiểu Nhẫn kinh ngạc ngước mắt, chưa kịp phản ứng ý nghĩa của lời nói, chưa kịp nói thêm gì...

"Mười!"

Từ Tiểu Thụ bắt đầu đếm ngược cái chết.

"Bịch" một tiếng vang lên, trái tim Tiểu Nhẫn như bị giáng một đòn nặng nề, cảm giác lực hút của bóng nước tăng lên gấp bội trong nháy mắt, toàn thân trở nên bất lực.

"Chín!"

Lời tuyên án của tử thần vang lên không chút chậm trễ.

Giờ khắc này, Tiểu Nhẫn chỉ cảm thấy nam tử đeo mặt nạ thú vàng kim trước mặt trở nên vĩ đại như trời, tựa như Hải Thần nhập thể.

Hắn vốn còn định liều mạng đánh cược một phen, dù đầu rơi máu chảy cũng cam lòng.

Nhưng thời gian dài như vậy trôi qua, không hiểu tại sao, khí thế của đối phương hoàn toàn áp đảo hắn.

Lúc này, trong lòng Tiểu Nhẫn thậm chí chẳng còn nửa phần ý niệm muốn ra tay, hắn như thể đã hoàn toàn mất đi ý chí "xuất thủ".

"Tám!"

Ba nhịp thở đã trôi qua.

Tiểu Nhẫn rốt cục ý thức được hắn sợ, không dám...

Hoàn toàn không dám!

Nếu vậy, chi bằng cứ theo luật chơi của đối phương, tìm người đáp lời, dùng cách này kéo dài thời gian sống sót.

"Chỉ cần thoát khỏi tầm mắt của hắn, chỉ cần rời khỏi nơi này..."

"Ta liền có thể sống, ta nhất định có thể sống!"

Tiểu Nhẫn lẩm bẩm không ngừng, sợ chậm trễ thời gian, lập tức xoay người, thân thể rung lên, kim quang bừng bừng tỏa ra.

"Ngao!"

Dưới đáy biển sâu, đột nhiên vang vọng một tiếng long ngâm hùng tráng.

Ngay sau đó, những bóng nước bao bọc xung quanh Tiểu Nhẫn đồng loạt vỡ tan.

Trên đầu hắn mọc ra sừng thú, làn da sinh ra những chiếc vảy rồng màu vàng, thân hình cũng nhanh chóng trở nên to lớn...

Chỉ trong nháy mắt, cậu bé đầu bù tóc rối đã hóa thành một con cự long dài trăm trượng, mọc ra bốn móng vuốt sắc nhọn, trên đỉnh đầu là cặp sừng vàng dữ tợn.

"Thôn Kim Long!"

Từ Tiểu Thụ nhìn cảnh tượng huyền bí dưới đáy biển sâu, cảm nhận được long uy xung quanh gần như có thể thổi bay cả khí thế "Khí Thôn Sơn Hà" của mình, suýt chút nữa đã bị khí thế đáng sợ này đè đến cong người, phải lùi lại phía sau.

Cũng may đã sớm chuẩn bị, dù bắp chân bị long uy chấn đến mềm nhũn, Từ Tiểu Thụ cũng không hề lộ ra chút sơ hở nào.

Từ những ký ức linh hồn đọc được từ Kim Túc cho thấy:

Bản thể của Tiểu Nhẫn, chính là một con "Thôn Kim Long"!

Đây gần như là một thánh thể trời sinh, cộng thêm vương tọa chi thân, có năng lực thôn phệ kim loại để trưởng thành đặc thù, nhục thân chi kiên, vượt xa những vương tọa chi thân thông thường khác.

Những năng lực khác của Tiểu Nhẫn, Kim Túc cũng biết phần lớn.

Nhưng dường như tất cả đều không thể sử dụng trong cấm pháp kết giới.

Từ Tiểu Thụ không biết Tiểu Nhẫn có còn giấu át chủ bài nào hay không.

Nhưng dù thế nào đi nữa, khi bị dồn đến đường cùng, Tiểu Nhẫn có thể liều lĩnh, dù phải chống đỡ để phá vỡ bóng nước, cũng nhất quyết biến về bản thể.

Sức mạnh nhục thân của "Thôn Kim Long" đủ để giúp nó trụ vững nơi đáy biển sâu, chống chọi áp lực khủng khiếp trong một khoảng thời gian dài. Nếu không, với tu vi Tông Sư, nó đã sớm bị nghiền nát.

Đây cũng là lý do vì sao Từ Tiểu Thụ không chủ động ra tay giết người.

Hắn sở hữu vô số thủ đoạn giết người dưới đáy biển sâu này.

Nhưng để nói có thể giết được một cường giả Thái Hư, có lẽ chỉ có chiêu "Bóng Nước Vỡ Tan", mượn lực thủy áp để nghiền nát đối thủ.

Hiển nhiên, chiêu thức này không thích hợp với tiểu Nhẫn.

Hoặc nói là, uy lực bộc phát trong nháy mắt không đủ, chỉ có thể dùng thủy áp từ từ mài chết!

Mỗi một vị Thái Hư đều có con át chủ bài trong tay.

Tựa như Kim Túc có "Tủy Hút Chi Tâm", tiểu Nhẫn có bản thể "Thôn Kim Long".

Từ Tiểu Thụ muốn giải quyết phiền phức này, nhất định phải cẩn trọng từng li từng tí. Nếu không, hắn biết rằng khả năng lớn hơn là bản thân sẽ bị nó giải quyết.

"Nhớ kỹ lời ngươi nói đấy!"

Trong lúc Từ Tiểu Thụ còn đang kinh hãi thán phục, Thôn Kim Long không chịu nổi trọng áp, long thân có chút vặn vẹo, bỗng nhiên quay đầu lại. Hai con mắt rồng to lớn hơn người thường khó khăn ngẩng lên, ánh lên một tia sáng vàng ảm đạm. Nó gằn giọng, lời nói mang theo hương vị vô cùng kiêng kỵ.

Quỷ Nước, thật sự quá mạnh... Từ Tiểu Thụ không khỏi cảm khái về thân phận này của mình. Nếu không phải có gương mặt Quỷ Nước, nếu không có kỹ năng bị động "Khí Thôn Sơn Hà",

chiêu "Không Thành Kế" này của hắn, chỉ sợ tiểu Nhẫn đã nhìn thấu và nuốt chửng hắn ngay tại chỗ.

"Bảy!"

Vẫn là giọng điệu mây trôi nước chảy, Từ Tiểu Thụ bình tĩnh đếm tiếp, phảng phất như con kiến đang nhìn một con cự long khổng lồ.

Thực tế, vì quá kinh hãi, hắn đã đếm chậm mất ba hơi thở.

Tiểu Nhẫn quay đầu lại, thứ nó nhìn thấy vẫn là Quỷ Nước cầm kích mà đứng, dáng vẻ thong dong kia càng khiến lòng nó thêm tuyệt vọng.

Ngay cả bản thể "Thôn Kim Long" còn không chịu nổi áp lực khủng khiếp dưới đáy biển sâu, mà Quỷ Nước lại có thể thong dong như vậy, bảo sao người ta không tuyệt vọng?

Tiểu Nhẫn cũng không dám trì hoãn dù chỉ một khắc, hoàn toàn quên mất thân hình trăm trượng của mình, lại bị một con kiến hôi hình người dọa cho đến mức không dám ra tay.

Hắn vừa nói xong, quay đầu bỏ chạy.

"Ngao!"

Tiếng long ngâm vang vọng, Thôn Kim Long rẽ sóng mà đi.

Dù ở dưới đáy biển sâu, thủy áp cực mạnh, tốc độ của nó vẫn nhanh hơn nhiều so với tốc độ rơi của một giọt nước bình thường.

Tốc độ này cơ hồ sánh ngang với cường giả Đạo Cảnh vương tọa trên lục địa, nhưng trong mắt Từ Tiểu Thụ, căn bản chẳng là gì cả.

Năng lực cơ bản mà Kẻ Bắt Chước mang lại giúp hắn hóa thân thành Quỷ Nước, khiến cho động tác dưới nước của hắn còn tự do hơn cả trên lục địa.

"Đến đây đi!"

"Chúc mừng giải tỏa thành tựu mới... Ngự Long Giả!"

Mang theo nụ cười khó hiểu, tựa như đang chơi trò chơi, Từ Tiểu Thụ vạch hư ảnh thần kích trong tay một đường, chân đạp xuống, cứ như Hải Thần xuất hành, dễ dàng đuổi kịp tốc độ của Thôn Kim Long.

Không thể thoát khỏi!

Trong lúc vạch nước tiến lên, vì linh niệm không thể sử dụng, Tiểu Nhẫn hóa hình Thôn Kim Long còn thỉnh thoảng rút thời gian quay đầu dò xét vài lần.

Nhưng mỗi lần ngoái đầu nhìn lại, sau lưng đều có một đạo bóng dáng quỷ dị bám theo không rời.

Tiểu Nhẫn tuyệt vọng.

Hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao thành viên Diêm Vương kia lại có danh hiệu "Quỷ Nước".

Gã thật sự là Diêm Vương dưới nước, tính tình như quỷ, ngôn hành cử chỉ đều lộ ra một cỗ "biến thái" khiến người ta run sợ.

"Đáng chết, chó chết a..."

Tiểu Nhẫn thầm mắng trong lòng, nhưng không dám nghe tiếng đếm số phía sau, từ "Bảy" biến thành "Năm", rất nhanh lại biến thành "Ba"...

"Ba hơi!"

"Không còn thời gian!"

"Ta... sinh mệnh này, chỉ còn lại ba hơi tàn!"

Tiểu Nhẫn chợt thấy đôi mắt rồng nóng hổi lệ.

Hắn cảm thấy quá đỗi nhục nhã!

Rõ ràng bản thân là một Thái Hư, rõ ràng nắm giữ sức mạnh vô cùng cường đại, không gì không phá của thuộc tính Kim.

Chỉ vì con chó chết quỷ quái này, cũng vì cấm pháp kết giới dưới đáy biển sâu...

Tất cả, đều hóa thành hư ảo!

Ngoại trừ hóa hình thành rồng, gắng gượng chống lại áp lực để đào thoát, hắn chẳng thể làm gì!

Thậm chí đến chửi rủa, cũng phải giấu giếm trong tiếng long ngâm mà kẻ truy đuổi phía sau hẳn là không hiểu... Đáng chết, đáng chết, đáng chết a!

"Nhất định phải tìm người, nhất định phải tìm được người! Ta còn chưa sống đủ, ta còn trẻ như vậy, ta còn chưa giết chết Từ Tiểu Thụ..."

"Ta không muốn chết, ta không muốn chết mà..."

Tiểu Nhẫn bỗng dưng muốn khóc.

So với tuổi thọ dài dằng dặc của Thôn Kim Long, hắn hiện tại vẫn còn là một đứa trẻ, không đáng phải gánh chịu tất cả những điều này.

"Một!"

Trong lúc miên man suy nghĩ, tiếng đếm ngược sau lưng vang lên, vậy mà đã đến "Một"!

Tiểu Nhẫn hóa hình Thôn Kim Long đột nhiên mất đi tất cả sức lực, không còn phản kháng, mặc cho áp lực nước nhấn thân rồng xuống phía dưới.

Giờ khắc này, hắn thậm chí cảm thấy, đến thời gian quay đầu phản kháng cũng không còn.

Bởi vì đếm đến cuối cùng, rồng, liền phải chết...

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, trong mắt Thôn Kim Long đang chìm xuống, ở phương xa bỗng nhiên xuất hiện một bóng nước mơ hồ.

Đôi mắt rồng của Tiểu Nhẫn bừng sáng, hệt như vớ được cọng rơm cứu mạng, giờ khắc này hắn hoàn toàn vứt bỏ tôn nghiêm của một Thái Hư, dùng thân rồng gào khóc thảm thiết:

"Cứu ta, mau cứu ta!

"Diêm Vương Quỷ Nước đang đuổi giết ta, xin hãy cứu ta!"

(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)

Previous Chapter Next Chapter